Khi biết được sự thật chuyện năm xưa và những gì xảy ra trong suốt 8 năm qua, tôi vô cùng hối hận.
Con trai nước mắt lưng chòng nắm tay bố ruột, nói những lời xin lỗi cả bố và mẹ đã khiến tôi vô cùng bất ngờ. Những sự thật được con che giấu suốt 8 năm qua lại càng khiến tôi ngạc nhiên hơn và bắt đầu thấy bản thân thật đáng xấu hổ.
Tôi sinh ra trong một gia đình làm kinh doanh, bố mẹ cũng có chút kinh tế nên từ nhỏ được ăn sung, mặc sướng chẳng khác nào tiểu thư. Khi tôi quen chồng cũ của tôi, anh cũng là một người làm ăn có “máu mặt” trong thành phố. Cũng chính vì “máu mặt” nên bố mẹ tôi lại không đồng ý cho tôi kết hôn với anh, lo sợ cho tương lai của tôi vì những tin đồn về chồng cũ lúc đó không được tốt đẹp.
Thế nhưng vượt qua rào cản gia đình, tôi vẫn kiên quyết đến với anh, có 1 cậu con trai ngay sau đó và sống sung sướng trong căn biệt thự lớn nhất nhì thành phố với giá trị cả chục tỷ đồng. Vậy mà vinh hoa hạnh phúc chẳng được bao lâu, 6 năm sau khi cưới biến cố bắt đầu ập đến khi chồng tôi làm ăn thua lỗ, sa lầy vào những tụ điểm ăn chơi khiến gia đình lâm vào cảnh phá sản nhanh chóng, bán hết nhà lầu xe hơi vẫn không trả hết nợ.
Chúng tôi ly hôn ngay sau đó không được hòa bình, tôi nuôi con, anh chuyển đi nơi khác và tôi cũng không thèm quan tâm đến cuộc sống của anh nữa.
Ôm con rời biệt thự với hai bàn tay trắng, tôi cũng không dám nhờ vả bố mẹ đẻ vì khi xưa đã không nghe lời bố mẹ kiên quyết lấy người đàn ông mà bố mẹ không tin tưởng. Chính vì thế hai mẹ con thuê một căn phòng trọ để sống, làm lại cuộc đời.
Tôi trải qua đủ nghề để miễn sao có tiền nuôi con, cuộc sống đơn thân rất vất vả vì từ xưa quen ăn sung mặc sướng, tiền tiêu không hết giờ đây phải nhặt nhạnh từng đồng. Cơ duyên đến với tôi khi bắt đầu “học lỏm” được công thức nấu bún riêu của bà chủ cửa hàng nơi tôi làm thuê. Sau đó tôi chuyển ra tự bán gánh hàng rong bún riêu, phất lên là mở cửa hàng.
Thành quả sau 8 năm tôi có được một chuỗi với gần 10 cửa hàng bún riêu khắp thành phố, thu về lợi nhuận khổng lồ mà bản thân cũng không thể ngờ. Trong suốt từng đó năm, tôi luôn lấy động lực là con để vươn lên, không quan tâm đến người chồng bội bạc không chu cấp, cũng không quan tâm đến con sau ly hôn. Tôi cần mẫn làm việc từ sáng cho đến tối khuya để kiếm tiền nuôi con.
Bỗng vào một ngày, tôi nhận được cú điện thoại đến từ một số lạ. Đó là em gái của chồng cũ, cô ấy báo tin cho tôi rằng chồng cũ bị bệnh suy thận không thể sống lâu được nữa. Ước mong cuối đời là được gặp con trai và tôi. Bà cô chồng xin tôi hãy nén cơn giận, giúp chồng cũ hoàn thành tâm nguyện. Tôi đã phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều trước khi đưa ra quyết định.
Đồng thời tôi kể mọi chuyện với cậu con trai, thằng bé gật đầu nhanh chóng khiến tôi cũng bất ngờ:
– Con đồng ý mẹ ạ, mẹ con mình nhanh chóng thu xếp đi gặp bố đi.
Tôi không nghĩ con trai mình lại hóng gặp lại bố của nó đến vậy trong khi đó, chính người đàn ông đó đã đẩy hai mẹ con đến cuộc sống cơ cực suốt bao nhiêu năm qua. Nếu không có sự cố gắng của tôi thì hai mẹ con đã không sung sướng được như hiện nay. Thế nhưng khi bình tâm lại, tôi cũng thuận theo mong ước của chồng cũ, nhất là con trai.
Ngày tới thăm lại chồng cũ, tôi cố gắng ăn mặc thật xinh đẹp, lồng lộn, đi xe hơi 10 tỷ đến gặp.
Hóa ra việc bỏ rơi hai mẹ con sau khi gia đình tan vỡ cũng không khiến anh khá khẩm hơn. Anh ta hiện đang sống trong một căn phòng trọ khá lụp xụp, 1 mình. Thấy tôi và con trai đến, anh ta mừng lắm nhưng không còn đủ sức lực mà ngồi dậy. So với dáng vẻ hào hoa, phong độ năm xưa thì giờ đây anh đã thực sự rất “bê bát”, già nua, gầy gò và xấu xí vì bệnh tật.
Cuối cùng, điều đó không khiến tôi bất ngờ bằng sự thật được con trai kể ra trong buổi gặp gỡ hôm đó. Thằng bé nói:
– Có một chuyện mà lâu nay con cùng bố đã luôn giấu mẹ nhưng hôm nay con nghĩ đã đến lúc phải nói ra. Thật ra trong suốt bao năm qua, bố không hề bỏ rơi con. Con và bố vẫn gặp nhau, bố vẫn đi chơi cùng con, trò chuyện và tâm sự với con… chỉ là mẹ không biết mà thôi.
– Con nói gì vậy, con đùa sao, con gặp ông ta lúc nào sao mẹ không biết?
– Tất nhiên là con gặp những lúc mẹ không biết rồi. Con cũng từng muốn nói cho mẹ biết nhưng con thấy mẹ quá bận rộn, quá vất vả và nhất là rất hận bố nên con cũng không dám nói. Vì mỗi lần con vừa nhắc đến bố, mẹ đã xua tay nên con không dám nói nữa.
Từ lúc chúng ta rời khỏi nhà cho đến giờ, con và bố vẫn luôn gặp nhau và chia sẻ mọi thứ về cuộc sống giống như trước kia gia đình mình chưa tan vỡ và con cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Con không biết mẹ có giận con và bố hay không nhưng con thực sự rất cần bố, bạn bè con ai cũng có bố và con cũng cần điều này, nhất là bao năm qua, mẹ cũng không có nhiều thời gian cho con.
Nhiều lúc con đã rất oán hận vì mình đã sinh ra trong cuộc đời này nhưng chính bố là người đã giúp con đứng vững như một người đàn ông trưởng thành. Bố nói con phải là trụ cột và chăm sóc mẹ thay bố. Bởi vậy, con đã thay đổi mình nhiều sau những lời bố dạy.
Đứa trẻ nói mà hai hàng nước mắt của nó cứ tuôn ra. Hóa ra sự thật là bao năm qua, quả thực chồng cũ không trợ cấp tiền, không liên lạc với tôi vì anh biết tôi hận anh nhưng vai trò làm bố, trò chuyện với con trai anh vẫn bằng cách này hay cách khác, dạy dỗ con… anh vẫn làm tròn bổn phận. Hơn hết anh quyết định ly hôn với tôi cũng là để tôi không phải gánh nợ cùng anh, hai mẹ con có thể làm lại cuộc đời.
Mọi chia sẻ của con trai và chồng cũ trong buổi gặp hôm ấy đã khiến tôi không còn vênh váo như trước. Ngồi im lặng trong căn phòng, nước mắt tôi rơi vì ân hận khi đã quá oán hận chồng cũ mà không biết rằng anh và con trai vẫn như trước. Và nếu không có anh, khéo đứa trẻ cũng không thể trưởng thành tốt như hiện nay.
Tôi thật ân hận vì đã để thù oán che mờ trách nhiệm nuôi dạy con trai, điều đó phải đến từ cả hai phía bố và mẹ, chứ một mình tôi là không đủ. Đến giờ tôi không biết phải đối xử với anh như thế nào cho phải để con trai có thể thực sự tự hào về mẹ của nó.
Tâm sự từ độc giả havy…
Ly hôn là điều có thể xảy ra giữa hai vợ chồng khi không còn tình cảm, tiếng nói chung. Tuy nhiên giữa hai người vẫn còn điểm chung chính là trách nhiệm với con cái và sự giáo dưỡng dành cho con để đứa trẻ trưởng thành tốt và luôn có sự tôn trọng dành cho bố mẹ.
Dưới đây là một số khía cạnh bố mẹ hãy xem xét để thực hiện trách nhiệm này:
Hòa giải và hợp tác
Bố mẹ nên cố gắng giữ một mối quan hệ tốt và hợp tác với nhau trong việc nuôi dạy con. Quan trọng là tạo ra một môi trường ổn định và bình yên cho con.
Bố mẹ nên duy trì mối quan hệ giao tiếp hiệu quả với nhau và với con. Điều này giúp đảm bảo rằng thông tin về con được chia sẻ đầy đủ và mọi vấn đề liên quan đến con được thảo luận và giải quyết triệt để nhất.
Thỏa thuận về chăm sóc con
Bố mẹ nên thảo luận và đạt được thỏa thuận về việc chăm sóc con. Điều này có thể bao gồm việc quyết định về thời gian chăm sóc, chuyện gặp gỡ con, nuôi con, dạy con…
Chia sẻ trách nhiệm tài chính
Bố mẹ nên xác định rõ trách nhiệm tài chính đối với việc nuôi dạy con. Điều này có thể bao gồm việc chia sẻ chi phí cho việc học, y tế, giải trí và các hoạt động khác của con.
Trong mọi quyết định và hành động, bố mẹ nên luôn đặt lợi ích của con lên hàng đầu. Điều này đảm bảo rằng con được nuôi dưỡng và phát triển trong một môi trường tốt nhất có thể.
Ly hôn có thể gây ra căng thẳng và xáo trộn tâm lý cho con. Bố mẹ nên cung cấp hỗ trợ tâm lý cho con qua việc lắng nghe, thấu hiểu và tạo điều kiện cho con thể hiện cảm xúc.
Theo Phan Nguyễn (Phụ Nữ & Pháp Luật)